游子吟
yóu zǐ yín
慈母手中线,
cí mǔ shǒu zhōng xiàn,
游子身上衣。
yóu zǐ shēn shàng yī。
临行密密缝,
lín xíng mì mì féng,
意恐迟迟归。
yì kǒng chí chí guī。
谁言寸草心,
shuí yán cùn cǎo xīn,
报得三春晖。
bào dé sān chūn huī。
这首诗是唐代诗人孟郊所作,表达了母亲对子女深深的爱和牵挂。诗中通过描写母亲为即将远行的儿子缝制衣服的情景,展现了母爱的伟大与无私。最后两句则以反问的形式,表达了子女难以完全回报父母养育之恩的情感。